Bao Thanh Thiên 1993 – Trát vương gia (Vụ 11)




Tên chiếu ở Việt Nam: Trảm Vương Gia
Số tập: 4 (45 phút/tập)
Biên kịch: Kiều An
Đạo diễn: Hầu Bá Uy
Diễn viên chính:
Dương Quang Hữu – vai Triệu vương
Khải Khải – vai Đường Tiểu Quang
Trương Du – vai Mai Hương
Trương Ly Ly – vai Lưu Kim Phụng
Lý Hựu Lân – vai Chu Đại Chiêu

***Review này thiên về phân tích và bình luận phim. Tuy nhiên phần phim này có cốt truyện khá đơn giản, dễ đoán nên có spoil hay không cũng vậy xD ***

***

Nội dung

Triệu vương gia bắt gặp một người phụ nữ xinh đẹp trên phố, bèn sai người bắt đem về phủ. Người phụ nữ này là Lưu Kim Phụng, vợ của Đường Văn Huy, một thợ dệt có tiếng trong vùng. Nhà họ Đường mất người thân, ráo riết đi tìm. Triệu vương bèn sai người giết hết cả nhà, chỉ còn lại cậu bé Đường Tiểu Quang (con trai Lưu Kim Phụng) và cô hầu gái Mai Hương sống sót. Nhị thiếu gia nhà họ Đường là Đường Văn Quảng (CL không nhớ vì sao lại không có mặt ở hiện trường lúc cả nhà bị thảm sát) trên đường đến phủ Khai Phong kêu oan bị viên tướng dưới trướng của Triệu vương đánh thừa sống thiếu chết, bị giấu vào một thùng chở rau quả để quan binh đem phi tang xác. Không ngờ, Bao Công trên đường đã bắt gặp, đưa Đường Văn Quảng về phủ để chữa trị, đồng thời giam viên tướng kia vào đại lao. Đường Tiểu Quang cùng Mai Hương (đóng giả trai để tránh lộ thân phận) dắt nhau chạy trốn khỏi sự truy bắt của lính nhà Triệu vương…

***

Bình luận

Một phần phim nhạt nhòa, cốt truyện quá nhàm và thiếu ý tưởng: vương tôn quý tộc cậy quyền cậy thế ức hiếp giết hại dân lành. Kịch bản cố tình thêm vài chỗ râu ria cho đủ 4 tập, nhưng thừa thãi, không liên quan gì lắm đến tình tiết chính của mạch truyện (theo ý kiến của mình thì nếu chọn lọc ra những tình tiết căn bản thì cả phần này chắc chỉ gói gọn trong 2 tập phim). Tuyến nhân vật thiếu cá tính và màu sắc riêng, phe thiện phe ác quá rõ ràng và nội tâm nhân vật không được đào sâu. Điển hình là nhân vật Chu Đại Chiêu, ngỡ rằng sẽ (và theo mình thì nên) là mấu chốt của vụ án, nhưng cuối cùng mình lại thất vọng vì sự xuất hiện quá ngắn ngủi, sự biến mất một cách hụt hẫng của nhân vật này khi người xem chưa kịp hiểuvà đồng cảm với ông. Câu chuyện tình cảm giữa Triển Chiêu và Mai Hương, hay đúng hơn là cảm tình đơn phương của Mai Hương dành cho Triển Chiêu – được xây dựng hời hợt chẳng đâu vào đâu. Bản thân nhân vật Mai Hương cũng không được xây dựng có chiều sâu, khá yếu đuối và mờ nhạt, khóc nhiều và mỗi lần thấy cô này khóc mình thấy rất mệt mỏi, như đang vừa khóc vừa làm duyên vậy. Với nhan sắc quá tầm thường như Trương Du thì có lẽ đạo diễn đừng giao cho cô này những vai “mỹ nhân” như kĩ nữ Bạch Như Mộng (Hồng hoa ký) hay cô hầu gái Mai Hương được nhận xét là “xinh đẹp lắm”. Về phần nhân vật Triệu vương, người xem dễ dàng bị thuyết phục rằng đây là một nhân vật phản diện độc ác, nhưng do ngoại hình của Dương Quang Hữu vốn toát lên nét “phản diện” quá rõ ràng, chứ không phải nhờ diễn xuất. Biểu cảm của Dương Quang Hữu nghèo nàn, trăm ngàn phân cảnh như một. Ở nhân vật này hoàn toàn không toát lên khí chất của bậc vương gia, không có gì khiến người ta tưởng tượng ra một Triệu vương thông minh tài hoa như lời Bát Vương Gia kể mà từ đầu đến cuối chỉ thấy toàn làm bậy.

Tóm lại, cốt truyện của phần phim không đến nỗi dở nhưng khô cứng và thiếu bất ngờ, vấn đề nan giải nhất chỉ là làm thế nào Bao Công có thể dụ được Triệu vương đến công đường phủ Khai Phong để định tội mà thôi. Tuyến nhân vật không ấn tượng, diễn xuất không thuyết phục và nhiều tình tiết thừa thãi vô thưởng vô phạt làm phần phim tệ đi rất nhiều.




No comments:

 

© 2012 Học Để ThiBlog tài liệu