Bài thơ vui về vợ



Cả đời sống ở bên ta  ; sao chưa hiểu hết vợ là gì đây

Vợ là một hũ men say ;  để cho ta phải ngất ngây trong lòng

Vợ là một đóa hoa hồng ;  thân đầy gai nhọn mà không thể từ

Vợ là nửa thực nửa hư ; Vui như suối hát , giận như sóng cồn

Gắt chồng , quát cháu , nạt con   ;  sẵn sàng lấp biển , dời non một mình

Vợ là cây trúc bên đình   ;  không xinh sao đứng một mình làm duyên

Vừa bà chủ , vừa nhân viên  ;  Vợ là cỗ máy kiểm tiền tối tân

Vợ là tín dụng của dân  ;  là người ký lệnh giải ngân trong nhà

Tiền vào rất khó lấy ra   ;  khen ai khéo đặt vợ là cái hom

Có người gọi vợ là cơm  ;  có anh khen phở ngon hơn cơm nhà

Vợ là thầy thuốc bên ta   ;  đố ai khi bệnh dám xa vợ mình

Là người cải tử hoàn sinh  ;  một đời trọn vẹn nghĩa tình cùng ta

Vợ là catset một loa ; tuy là đồ cổ nhưng mà khó thay

Vợ là quả ớt chín cây ;  đỏ tươi ngoài vỏ đắng cay trong lòng

Nhiều người nghe vợ nên ông ; lắm anh vì vợ mất không cơ đồ

Vợ là những đợt sóng xô ; bạc đầu vì những nghi ngờ quẩn quanh

Vợ là đồng lúa biếc xanh ; cánh cò bay lả biến thành ca dao

Vợ là biển rộng trời cao ; bao điều bí ẩn … ai nào biết đâu

Vợ là một dải sông sâu ; lòng sông – lòng vợ biết đâu mà dò

Vợ là thủ quỹ thủ kho ; như con ong mật chăm lo việc nhà

Vợ là thám tử bên ta ; nhìn mưa ngỡ nắng , trông xa tưởng gần

Vợ là ga cuối dừng chân ; cùng ta chuẩn bị cho lần đi xa

Vợ là em , vợ là bà ; mỗi khi thiếu vắng thấy nhà trống trơ

Vợ là cảm xúc của thơ ; ai không hiểu vợ xin chờ kiếp sau

Thúy Đào

Đẹp như tiên là vợ ta

Vợ là gió mát vợ là bão giông

Vợ như một đóa hoa hồng

Vợ như sư tử hà đông kinh người

Vợ là êm ái tuyệt vời

Vợ là sấm sét rụng rời chân tay

Vợ là một chất men cay

Vợ là chất đáng chất cay trong lòng"

thanhlienht

             CHỒNG

Chồng 'Ơi' Là Chồng.............

Chồng ngu đần là Vô phúc

Chồng thông minh thì Vô sự

Chồng bỏ thì Vô sinh

Ế chồng là Vô duyên

Chồng đi ngoại tình thì Vô đề kháng

Giựt chồng người là Vô lương tâm

Chồng ly dị là Vô mưu

Còn ly dị chồng là Vô mục đích

Chồng ghen mà làm thinh là Vô tội

Ghen với chồng là Vô cớ

Nếu không nói là Vô hiệu

Con riêng của chồng là Vô thừa nhận

Vợ chồng bên nhau mãi mãi là Vô giá

Vợ chồng cãi lộn là Vô tận

Chồng giận mà không nói là Vô hại

Vợ chồng giận nhau là Vô hạn

Vợ chồng đánh nhau là Vô luật lệ

Chồng đánh mổi ngày vẫn không sợ là thiên hạ Vô địch

Nhưng đã bị chồng đánh là Vô phương cứu chữa

Ý chồng là Vô biên

Áo quần chồng mặc là Vô hình

Cơm chồng nấu là Vô vị

Đồ đạc của chồng là Vô sản

Nói xấu chồng là Vô công rỗi nghề

Ghẹo anh , em trai của chồng là Vô tình

Khen người khác đẹp trai trước mặt chồng là Vô ý

Chồng không muốn lại gần là Vô tri Vô giác

Đòi ngủ với chồng liên tục là Vô độ

Trốn chồng mà léng phéng là Vô kỷ luật

Chồng bắt quả tang với bồ là Vô can

Vì chồng mà thi rớt là Vô dụng

Vì chồng mà bỏ bạn là Vô ân

Vì bạn mà không thương chồng là Vô lại

Vì chồng mà bỏ cha mẹ là Vô đạo , Vô ơn

Vì cha mẹ mà phụ chồng là Vô liêm sỉ

Lương đưa hết cho chồng là Vô điều kiện

Lấy chồng là Vô nghĩa , Vô bổ , Vô ích , nhưng nếu không lấy thì Vô vọng

Định nghĩa vợ

Vợ, người chẳng chút họ hàng

Bỗng nhiên lại đến ở ngay nhà mình

Vợ là dòng suối trong lành

Con voi yêu quý của anh suốt đời

Vợ còn xếp trước cả trời

"Kính vợ đắc thọ" là lời sâu xa

Vợ nguồn tình cảm thiết tha

Là thơ, là rựu, vợ là mùa xuân

Vợ là chiếc rợ buộc chân

Là nguồn nước mát trong ngần thiết tha

Vợ- mẹ của các con ta

Khi con có cháu: vợ bà, ta ông

Vợ là sư tử Hà Đông

Là chiếc két sắt ta không có chìa

Đinh ninh giữ trọn lưòi thề

Bao nhiêu lương tháng mang về cho em

Vợ tuy không phải là tiên

Nhưng là dâu thảo dâu hiền ai ơi

Vợ người nội trợ tuyệt vời

Là chiếc máy giặt kiêm phơi hàng ngày

Vợ là một chất men say

Vợ là cảm hứng, ngày ngày. . . nơi nơi

Vợ là đồ cổ lắm lời

Để lâu mất giá, chẳng rời khỏi ta

Trái đất chẳng có đàn bà

Đàn ông sẽ bị chết già. . . . cô đơn

--------------------------------------------------------------------------------

TAM THẬP NGŨ .... BẤT

(Tặng các quý ông)

HUỲNH ĐỨC HIỆP ( sưu tầm )

1. Cưới vợ xấu là Bất tài.

2. Cưới vợ đẹp là Bất hạnh.

3. Bị vợ bỏ là Bất lực

4. Bị ế vợ là Bất trí.

5. Có vợ bé là Bất nhân.

6. Giựt vợ người là Bất lương.

7. Vợ ly dị là Bất cẩn.

8. Ly dị vợ là Bất lợi.

9. Vợ ghen nhưng làm thinh là Bất chấp.

10. Vợ chồng yêu nhau mãi mãi là Bất tử.

11. Vợ chồng cãi nhau là Bất hòa.

12. Vợ giận nhưng không nói là Bất hợp tác.

13. Vợ chồng giận nhau là án binh Bất động.

14. Vợ chồng đánh nhau là Bất phân thắng bại.

15. Bị vợ đánh mỗi ngày mà vẫn không sợ là Bất khuất.

16. Ý vợ là Bất di bất dịch.

17. Áo vợ mặc là Bất luận.

18. Cơm vợ nấu là Bất kiến.

19. Đồ đạc của vợ là Bất động sản.

20. Em gái của vợ là Bất khả xâm phạm.

21. Khen gái đẹp trước mặt vợ là Bất tiện.

22. Vợ không cho lại gần là Bất thường.

23. Vợ không cho ngủ chung là Bất mãn.

24. Léng phéng mà vợ cho qua là Bất quá tam.

25. Bị vợ bắt quả tang (với em) là Thiên bất.

26. Vì vợ mà thi rớt là Bất đạt.

27. Vì vợ mà bỏ bạn là Bất tín.

28. Vì bạn mà không thương vợ là Bất công.

29. Vì vợ mà bỏ cha là Bất hiếu.

30. Vì cha mà phụ vợ là Bất nghĩa.

31. Vì tiền mà xem thường cha vợ là Bất kính.

32. Lương tháng đưa hết cho vợ là Bất thành văn.

33. Tiền đưa cho vợ so với tiền vợ chi luôn là Bất đẳng thức.

34. Nhưng nói chung lấy vợ là Bất đắc dĩ.

35. Nhưng cũng là chuyện Bất khả kháng.

       VỢ

Vợ là mẹ các con ta

Thường kêu bà xã , hiệu là phu nhân

Vợ là tổng hợp :Bạn thân

Thủ trưởng , bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền ...

Vợ là ngân khố kho tiền

Gởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra .

Vợ là biển cả bao la

Đôi khi nổi sóng khiến ta chìm phà

Vợ là âm nhạc, thi ca

Vừa là cô giáo vừa là luật sư

Cả gan đấu khẩu vợ ư ?

Cá ương không muối, chồng hư cãi vờ (vợ)

Chồng ơi ! Đừng có dại khờ

Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai ?

Vợ là phước , lộc, thọ , tài ...

Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen

--------------------------------------------------------------------

1.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non

Ra đường ai biết cháu hay con

Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc

Bán cả bàn thờ sắm phấn son.

2.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già

Ra đường ai biết chị hay bà

Sanh hai ba lượt mình teo nhếch

Má hóp, xương lòi, ốm như ma.

3.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn

Chồng cao vợ thấp khó đi chung

Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện

Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng.

4.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao

Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào

Rủi khi đau bụng đi cầu cá

Lớ ngớ quều quào, lọt xuống ao.

5.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù

Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu

Rủi khi bả mớ đè lên bụng

Dẹp xác ông chồng khóc hu hu.

6.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm

Người toàn xương xẩu, làm sao ôm?

Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt

Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom.

7.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen

Áo quần khi xé rách teng beng

Rủi hôm cao hứng chồng về trễ

Bể chén, bể ly, bể cái đèn.

8.

Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng

Giận con lè lưỡi tựa bà chằng

Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm

Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn.

9.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô

Hàm răng lởm chởm nói bô bô

Rủi khi bả giận ôm chồng cắn

Đổ máu phu quân chạy thấy mồ.

10.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu

Ra đường thiên hạ bảo trèo cao

Về nhà bị vợ đì giặt áo

Mất mặt trượng phu đấng anh hào.

11.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo

Ông bà cha mẹ khó ăn theo

Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ

Tội đàn con nhỏ đói leo nheo.

12.

Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to

Đêm nào đi ngủ cũng khò khò

Tội đức lang quân nằm kế cạnh

Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho.

----------------------------------------------------------------

Còn tiền... vợ nói líu lo,

Hết tiền thì... vợ hét, "ho" suốt ngày!

Còn tiền... vợ hiền như nai,

Hết tiền... vợ mắng như nài quản voi!

Còn tiền... nhỏ nhẹ, hẳn hoi,

Hết tiền... vợ réo như còi hỏa xa!

Còn tiền thì... vợ hiền hòa,

Hết tiền... vợ dữ như là chằn tinh!

Còn tiền... vợ gọi: "Anh... anh",

Hết tiền... vợ gắt như chanh không đường!

Còn tiền... tình thương... mến thương,

Hết tiền... vợ đạp rớt giường như chơi!!!

---------------------------------------------------------------------

Lấy vợ nên kiêng đứa học cao

Suốt ngày chữ nghĩa đọc thao thao

Bạn bè cười bảo con mọt sách

Gặm hết không chia được chữ nào

Lấy vợ kiêng cô đẹp tuyệt vời

Ra đường lắm kẻ tán đất trời

Ngày ăn không được đêm không ngủ

Lo sợ mất nàng khổ nhăn răng

Lấy vợ kiêng nàng ca hát hay

Kẻ khen người chuộng nở mặt mày

Mê đàn say ánh đèn sân khấu

Bỏ mặc chồng con lạnh suốt ngày.

Lấy vợ nên kiêng chị nhảy đầm

Cha cha, Disco nhảy ầm ầm

Rủi chồng hôm nào đau mình mẩy

Thiếu kép nàng buồn ngứa chân tay

Lấy vợ chọn cô đẹp tuyệt trần

Sinh con đẻ cái tựa mỹ nhân

Ra đường hãnh diện với thiên hạ

Đêm nằm ôm vợ sướng lâng lâng

Lấy vợ tìm nàng ca hát hay

Bên tai chim hót suốt đêm ngày

Party dạ hội mình đi ké

Kẻ đón người đưa cũng sướng thay

Lấy vợ không nên kiếm vợ hiền

Ra đường bị bắt nạt liên miên

Về nhà ấm ức sinh tâm bệnh

Làm khổ cho mình tức phát điên

Lấy vợ nên kiêng nàng hay buồn

Người em sầu mộng cũng kiêng luôn

Tối ngày mặt nàng buồn man mác

Công chiện mần ăn chỉ muốn buông

Lấy vợ nên kiêng đứa tía lia

Ba hoa thiên địa cứ lia chia

Radio mở sáng, trưa, chiều, tối

Inh ỏi khi đi tới lúc về

Lấy vợ nên kiêng đứa ham giàu

Cửa nhà xe cộ nói tào lao

Kim cương vàng bạc khoe sáng chói

Nghe phát run sợ ăn cướp vào

----------------------------------------------------------------------------------

LỚN TUỔI CHƯA VỢ

Buồn buồn ngồi tính tuổi xem

Thử coi mình đã lấm lem bao lần

Ngón tay đếm hết một lần

Cũng chưa đủ tuổi ráng lần ngón chân

Trời ơi chưng hững giật mình

Già rồi mà cứ tưởng chừng đôi mươi

Năm nay hăm mốt tuổi rồi

Mà chưa biết chữ "yêu đương" là gì

Tức mình ngồi xuống tù tì

Thử xem mấy tuổi mới đi lấy chồng

Tù tì tú tí chẳng xong

Lấy xe phóng thẳng tới ngay TBM

Thầy này nhìn thấy lù khù

Nhìn xa trông giống thầy tu quá trời

Nhưng nghe danh tiếng một thời

Ông ta rất giỏi về tài Tử Vi

Vừa gặp thầy hỏi coi gì

Oanh liền phúc đáp: "xin thầy xem duyên" !

Vô đề ổng nói liêng thiêng

Bảo Oanh phải ráng ở hiền ăn chay

Thì cháu mới gặp duyên may

Chứ mà như thế chắc thì sẽ tiêu

Con trai không thích nói nhiều

Con trai chẳng thích ăn nhiều như Oanh

Ráng về tu chỉnh nghe con

Nghe lời sẽ được tấm chồng cao sang

Ra về mới thật bàng hoàng

Những lời thầy nói nên màng hay không

Suy đi nghĩ lại một hồi

Ờ thì cũng đúng thôi tin cho rồi

Từ nay Oanh sẽ đổi đời

Làm cô thuỳ mị để đời lên hương !

VỢ

Vợ xấu là bất tài

Vợ đẹp là bất hạnh

Vợ bỏ là bất lực

Ế vợ là bất trí

Nhiều vợ là bất nhân

Giựt vợ là bất lương

Sợ vợ mà bỏ bạn là bất tín

Vì vợ mà thi rớt là bất đạt

Mê vợ chửi cha là bất hiếu

Nghe mẹ phụ vợ là bất nghĩa

Nhà cửa tiền bạc của vợ là bất động sản

Cưới vợ là bất đắc dĩ

Ly dị vợ là bất cần

Vợ ly dị là bất lợi

Vợ ghen mà làm thinh là bất chấp

Một vợ là bất đắc kỳ tử

Hai vợ là bất tử

Thương vợ bé bỏ vợ lớn là bất công

Vợ yêu mãi mãi là bất biến trong nhà

Vợ hay ghen là bất hoà

Vợ không cho ngủ chung là bất mãng

Ôm vợ bé trước mặt vợ lớn là bất tiện

Bị vợ đánh là bất tỉnh nhân sự

Vợ chồng giận nhau không ai lên tiếng là án binh bất động

Vợ không nói mà nhào lại bộp là bất thình lình

Chồng dạy mà vợ không nghe là bất trị

Vợ đi ngoại tình là bất trung

Vợ chồng đục nhau không ai hơn ai là bất phân thắng bại

Vợ chồng hoà thuận với nhau là bất khả phân ly

Lất vợ đại là bất xang bang

Sống lang thang không vợ là bất cần đời

Người đem chuyện chữ bất ra kể giữa buổi tiệc là bất lịch sự

Mê online hơn vợ là coi chừng bất hợp pháp !

Hầu con từ thủa còn thơ

Hầu vợ đến thủa phơ phơ mái đầu

Muốn cho vợ khỏi cầu nhàu

Bếp- dọn sạch bếp, nhà - lau sạch nhà

Sinh nhật phải nhớ tặng quà

Nấu ăn ngày tám tháng 3 khỏi bàn

Vợ ngủ phải nhớ buông màn

Ngày hè quạt mát, đông sang đắp mền

Vợ giận thì phải cười duyên

Vợ vui mới được luyên thuyên hát hò

Đêm ngủ vợ ngáy o o

"Mình cứ thoải mái ngáy cho vui nhà"

Đi chợ vợ thích ăn quà

"Mình xơi cho đã về nhà đỡ cơm"

Chở vợ thì lái cho ngon

Mắt luôn nhìn thẳng chớ dòm ngó ngang

Đi đâu báo cáo đàng hoàng

Vợ khen chồng tớ rât ngoan thì mừng

VỢ

Đẹp như tiên là vợ ta

Vợ là gió mát, vợ là bão giông

Vợ như một đóa hoa hồng

Vợ như sư tử Hà Đông kinh người

...

Cưới vợ là 1 lần ngu

Đến khi vợ đẻ thành ngu 2 lần

Cưới vợ ai chả biết là ngu

Nhưng mấy ai sống nổi kiếp tu

Thà được ngu một lần cho biết

Còn hơn phải ngồi nhìn người ta ngu

Cưới vợ ai chả biết là ngu

Nhưng mấy ai sống nổi kiếp tu

Thà được ngu một lần cho biết

Còn hơn phải ngồi nhìn người ta ngu

VỢ

Cuộc đời sao có lắm cái Ngu...

Nhìn thấy người ta ngu đã đủ rồi

Cần chi dấn thân vô thêm tội

Tội quá người ta bảo mình Ngu...

Vợ người sao lắm dễ thương

Vợ tôi sao nó đoạn trường làm sao

Vợ người mắt sáng trăng sao

Vợ tôi con mắt như dao chặt gà

Vợ người thắm nét đậm đà

Còn tôi cưới vợ mặn mà dối gian

Vợ người đâu dám làm ngang

Vợ tôi thì mặt ngang tàng như cua

Vợ người dãi nắng dầm mưa

Vợ tôi tiêu sắm bốn mùa như pha

Vợ người bếp núc trong nhà

Thân tôi rửa chén cho bà rong chơi

Vợ người chẳng dám nghỉ ngơi

Vợ tôi sao nó thảnh thơi đánh bài

Vợ người giọng nói khoan thai

Vợ tôi mở miệng toàn xài bạc trăm

Vợ người đi đứng thướt tha

Vợ tôi ục ịch...ục à ..như trâu

Vợ người da trắng ...răng châu

Vợ tôi từ gót tới đầu ...toàn phân

Vợ người đẻ ít đẻ thưa

Vợ tôi sao cứ như vua trại gà

Vợ người những phấn cùng hoa

Vợ tôi ủ rũ như ma đội mồ

Vợ người khuyến khích tấm chồng

Vợ tôi oán trách sao chồng ngu si

Vợ người tề chỉnh xiêm y

Vợ tôi đầy đủ xiêm y.." nhà nghèo "

Vợ người mua sắm lúc sale

Vợ tôi xả láng, master, visa

Vợ người nhỏ nhẹ nết na

Vợ tôi thủ thỉ : " chết cha nghe mày ...! "

Vợ người dịu dàng thướt tha

Vợ tôi đi đứng cột nhà rung rinh

Vợ người toàn bận đồ Zin

Vợ tôi thẩm mỹ.....mát in....đốc tờ !

Bồ là phở nóng tuyệt vời

Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu

Bồ là nơi tỏ lời yêu

Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình

Bồ là rượu ngọt trong bình

Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo

Nhìn bồ đôi mắt trong veo

Trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm

Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền

Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang

Bồ giỗi thì phải xuống thang

Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền

Một khi túi hãy còn tiền

Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh

Một mai hết sạch sành sanh

Bồ đi vợ lại đón anh về nhà

Bồ là lều, vợ là nhà

Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia

Vợ là cơm nguội của ta

Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng!

Vợ là mẹ các con ta

Thường kêu bà xã , hiệu là phu nhân

Vợ là tổng hợp :Bạn thân

Thủ trưởng , bảo mẫu, tình nhân mẹ hiền ...

Vợ là ngân khố kho tiền

Gởi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra .

Vợ là biển cả bao la

Đôi khi nổi sóng khiến ta chìm phà

Vợ là âm nhạc, thi ca

Vừa là cô giáo vừa là luật sư

Cả gan đấu khẩu vợ ư ?

Cá ương không muối, chồng hư cãi vờ (vợ)

Chồng ơi ! Đừng có dại khờ

Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai ?

Vợ là phước , lộc, thọ , tài ...

Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen

VỢ

1.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non

Ra đường ai biết cháu hay con

Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc

Bán cả bàn thờ sắm phấn son.

2.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già

Ra đường ai biết chị hay bà

Sanh hai ba lượt mình teo nhếch

Má hóp, xương lòi, ốm như ma.

3.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn

Chồng cao vợ thấp khó đi chung

Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện

Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng.

4.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao

Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào

Rủi khi đau bụng đi cầu cá

Lớ ngớ quều quào, lọt xuống ao.

5.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù

Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu

Rủi khi bả mớ đè lên bụng

Dẹp xác ông chồng khóc hu hu.

6.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm

Người toàn xương xẩu, làm sao ôm?

Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt

Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom.

7.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen

Áo quần khi xé rách teng beng

Rủi hôm cao hứng chồng về trễ

Bể chén, bể ly, bể cái đèn.

8.

Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng

Giận con lè lưỡi tựa bà chằng

Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm

Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn.

9.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô

Hàm răng lởm chởm nói bô bô

Rủi khi bả giận ôm chồng cắn

Đổ máu phu quân chạy thấy mồ.

10.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu

Ra đường thiên hạ bảo trèo cao

Về nhà bị vợ đì giặt áo

Mất mặt trượng phu đấng anh hào.

11.

Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo

Ông bà cha mẹ khó ăn theo

Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ

Tội đàn con nhỏ đói leo nheo.

12.

Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to

Đêm nào đi ngủ cũng khò khò

Tội đức lang quân nằm kế cạnh

Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho.

Còn tiền... vợ nói líu lo,

Hết tiền thì... vợ hét, "ho" suốt ngày!

Còn tiền... vợ hiền như nai,

Hết tiền... vợ mắng như nài quản voi!

Còn tiền... nhỏ nhẹ, hẳn hoi,

Hết tiền... vợ réo như còi hỏa xa!

Còn tiền thì... vợ hiền hòa,

Hết tiền... vợ dữ như là chằn tinh!

Còn tiền... vợ gọi: "Anh... anh",

Hết tiền... vợ gắt như chanh không đường!

Còn tiền... tình thương... mến thương,

Hết tiền... vợ đạp rớt giường như chơi!!!

VỢ

Lấy vợ nên kiêng đứa học cao

Suốt ngày chữ nghĩa đọc thao thao

Bạn bè cười bảo con mọt sách

Gặm hết không chia được chữ nào

Lấy vợ kiêng cô đẹp tuyệt vời

Ra đường lắm kẻ tán đất trời

Ngày ăn không được đêm không ngủ

Lo sợ mất nàng khổ nhăn răng

Lấy vợ kiêng nàng ca hát hay

Kẻ khen người chuộng nở mặt mày

Mê đàn say ánh đèn sân khấu

Bỏ mặc chồng con lạnh suốt ngày.

Lấy vợ nên kiêng chị nhảy đầm

Cha cha, Disco nhảy ầm ầm

Rủi chồng hôm nào đau mình mẩy

Thiếu kép nàng buồn ngứa chân tay

Lấy vợ chọn cô đẹp tuyệt trần

Sinh con đẻ cái tựa mỹ nhân

Ra đường hãnh diện với thiên hạ

Đêm nằm ôm vợ sướng lâng lâng

Lấy vợ tìm nàng ca hát hay

Bên tai chim hót suốt đêm ngày

Party dạ hội mình đi ké

Kẻ đón người đưa cũng sướng thay

Lấy vợ không nên kiếm vợ hiền

Ra đường bị bắt nạt liên miên

Về nhà ấm ức sinh tâm bệnh

Làm khổ cho mình tức phát điên

Lấy vợ nên kiêng nàng hay buồn

Người em sầu mộng cũng kiêng luôn

Tối ngày mặt nàng buồn man mác

Công chiện mần ăn chỉ muốn buông

Lấy vợ nên kiêng đứa tía lia

Ba hoa thiên địa cứ lia chia

Radio mở sáng, trưa, chiều, tối

Inh ỏi khi đi tới lúc về

Lấy vợ nên kiêng đứa ham giàu

Cửa nhà xe cộ nói tào lao

Kim cương vàng bạc khoe sáng chói

Nghe phát run sợ ăn cướp vào

Vợ và bồ

Bồ là phở nóng tuyệt vời

Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.

Bồ là nơi tỏ lời yêu

Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.

Bồ là rượu ngọt trong bình

Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo.

Nhìn bồ đôi mắt trong veo

Trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm.

Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền

Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang

Bồ giỗi thì phải xuống thang

Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền

Một khi túi hãy còn tiền

Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh

Một mai hết sạch sành sanh

Bồ đi vợ lại đón anh về nhà

Bồ là lều, vợ là nhà

Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia

Vợ là cơm nguội của ta

Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng...




No comments:

 

© 2012 Học Để ThiBlog tài liệu